Chuyện về hoa lưu ly
Tình cờ cô gái thấy một đóa hoa màu xanh đang trôi dọc dòng sông đó. Cô gái liền muốn người yêu vớt đóa hoa tươi đẹp đó cho cô, chàng hiệp sĩ ngay lập tức lội xuống dòng sông vớt đóa hoa đó. Nhưng lúc đó dòng nước chợt chảy siết, hơn nữa bộ áo giáp cồng kềnh nên chàng trai không thể bơi vào bờ. Cuối cùng hơi tàn lực kiệt, biết không thể nào thoát khỏi cái chết, chàng trai liền cố hết sức ném đóa hoa màu xanh đó về phía cô gái và nói với người yêu rằng: ‘Xin đừng quên anh (forget me not) ’, rồi chàng buông mình trôi theo dòng nước. Và cô gái với đóa hoa trong tay cung không bao giờ quên được lời nói đó suốt cuộc đời mình. Và cũng vì vậy mà hoa Lưu Ly có cái tên là Forget me not. Để rồi sau này ,cũng từ câu chuyện lãng mạn đầy bi thảm đó dã để lại biết bao nhiêu vần thơ ca tụng loại hoa màu xanh thiên đường bé nhỏ ấy.
Xin đừng quên em!
Nhìn kìa anh lấp lánh trên cánh đồng
Bừng nở thắm một nhánh hoa mộng
Hoa xòe cánh màu trời xanh lồng lộng
Lá biếc xanh e ấp nụ hôn nồng
Thẹn thùng – Nhỏ nhoi – Khiêm nhường – Rung động
Loài hoa thương hoa nhớ của đồng quê
Rừng Ðà Lạt sương giăng
Nép ven bờ suối vắng
Dịu dàng một bông hoa
Có tên nghe rất lạ:
Hoa "xin đừng quên em!"
Anh ngắt một bông xem
Hoa tím màu chung thuỷ
Lời hoa như thủ thỉ
Nhắc: xin đừng quên nhau...
Nào anh đã quên đâu
Câu chuyện xưa kể lại:
Có một đôi trai gái
Dạo bên bờ suối xanh
Cô thiếu nữ hiền lành
Say hái hoa mê mải
Chợt ngã xuống suối sâu
Người yêu không tới kịp
Thôi rồi còn nữa đâu...!
Trước khi nàng tắt thở
Còn ném hoa lên bờ
Tặng người yêu và dặn:
"Xin hãy đừng quên em!!!"
Xin hãy đừng quên em
Từ đấy thành tiếng gọi
Hoa "xin đừng quên em!!!"
Từ đấy thành tiếng nói
Muôn đời của trái tim!
Điện hoa 24 giờ